MẸ
Vất vả gian nan phụ với chồng
Vất vả gian nan phụ với chồng
Nuôi con hiển đạt ý hằng mong
Thân cò yếu đuối ngoài sương gió
Vóc hạc mong manh dưới nắng hồng
Sớm tối nhọc nhằn trông tất bật
Quanh năm lao lụng chẳng ngồi không
Môi luôn điểm nụ cười tươi tắn
Trẻ lớn khôn ngoan Mẹ hả lòng
Sương Anh
MẸ TÔI
Thương mẹ tuổi xuân đã goá chồng
Một mình nuôi nấng cả đàn con
Hạ tàn quanh quẩn bên nương rẩy
Đông lạnh lui cui bếp lữa hồng
Trăng sáng nhà trên vang giọng trẻ
Chuông chiều xóm dưới vọng thu không.
Mẹ ngồi vá áo vai run rẩy
Che lạnh cho con được ấm lòng...
Tú lang thang
quote
-----------------------------------------
MẸ TÔI
Thương mẹ tuổi xuân đã goá chồng
Một mình nuôi nấng cả đàn con
Hạ tàn quanh quẩn bên nương rẩy
Đông lạnh lui cui bếp lữa hồng
Một mình nuôi nấng cả đàn con
Hạ tàn quanh quẩn bên nương rẩy
Đông lạnh lui cui bếp lữa hồng
Trăng sáng nhà bên vang trẻ gọi
Chuông chiều xóm dưới vọng thu không.
Chuông chiều xóm dưới vọng thu không.
Mẹ ngồi vá áo tay run rẩy
Che lạnh cho con được ấm lòng...
Ấm lòng con trẻ ngày thơ dại
Vui tuổi ngây ngô được bế bồng
Nắng nhạt thu tàn hoa lạc chợ
Mẹ gầy xuân sắc tuổi long đong
Che lạnh cho con được ấm lòng...
Ấm lòng con trẻ ngày thơ dại
Vui tuổi ngây ngô được bế bồng
Nắng nhạt thu tàn hoa lạc chợ
Mẹ gầy xuân sắc tuổi long đong
Bốn con bụng lép nằm bên vách
Một mái tranh xiêu vẹo giữa đồng
[Ai đỡ đần mẹ ngày mưa gió
Ai dìu thuyền mẹ lúc qua sông...]
Qua sông buổi ấy trời giông bão
Chinh chiến bao năm khói mịt mờ
Đất mẹ đạn cày trơ gốc rạ
Quê nghèo bom xới nát trường xưa
Chim non lìa tổ bay tan tác
Bầy trẻ tha hương lạc bến bờ
Mẹ dắt con về qua xứ ngoại
Nương nhờ cậu mợ những ngày thơ...
Thơ ngây tuổi ấy lòng trong trắng
Dãi nắng dầm sương mẹ gánh gồng
Sáng chợ Hàm Rồng mưa hối hã
Chiều sông Đò Gặp lũ tràn tuông
Cũ khoai cũ sắn đời lam lũ
Bữa đói bữa no bụng thất thường
Con mẹ nhìn nhau bao trĩu mến
Cuộc đời như cổ tích ...thân thương...
Thương thân mẹ , cánh cò bay lã
Bắt ốc , mò cua, nấu bát canh
Con ốm mẹ lo từng chén thuốc
Mẹ gầy con chỉ biết loanh quanh...
Chớp nguồn mưa biển em thương chị
Nắng đục trời trong mẹ nhớ anh
Rồi một ngày nào mưa gió tạnh
Sông hồ bãng lãng dáng mây xanh...
Mây xanh ai kết bằng nhung gấm
Nắng trải ngàn hoa chị lấy chồng
Tôi cũng mừng vui may áo mới
Nhìn thằng em nhỏ hát bên song.
Pháo reo ông chúc câu thơ đẹp
Nhạc trổi bà vui chén rượu nồng
Tay mẹ ôm chầm thương lấy chị
Mẹ cười mắt Mẹ quá mênh mông...[còn tiếp]
Dương Lam
Dương Lam
TỰ KỶ
Đã mấy năm qua hụt hẫng đời
Thăng bằng cố giữ, mạng rong chơi
Vần thơ tìm ý quên sầu ám
Câu chữ qua ngày đổi khổ vơi
Lạm tiếng thày trò mươi tử de
Giao tình thi hữu bốn phương trời
Thời gian thuốc đắng chờ quên lãng
Canh cánh vàng thu lá lại rơi.
Cao Linh Tử
GIỞN TUYẾT RƠI (họa)
Đã mấy năm qua hụt hẫng đời
Thăng bằng cố giữ, mạng rong chơi
Vần thơ tìm ý quên sầu ám
Câu chữ qua ngày đổi khổ vơi
Lạm tiếng thày trò mươi tử de
Giao tình thi hữu bốn phương trời
Thời gian thuốc đắng chờ quên lãng
Canh cánh vàng thu lá lại rơi.
Cao Linh Tử
GIỞN TUYẾT RƠI (họa)
Quẩy gánh thơ đi giữa chợ đời,
Lãng quên ngày tháng cứ rong chơi
Rựợu nồng một hủ ...thôi say khướt,
Thơ thẩn dăm vần ...há dễ vơi...'
Canh bạc trần ai - thương dậu đổ
Ván cờ nhân thế - giận mây trời
Đầu thu nhắp chén hoàng hoa tửu
Mà ngở mình say giởn tuyết rơi...
Duong Lam [Tu lang thang]
Lãng quên ngày tháng cứ rong chơi
Rựợu nồng một hủ ...thôi say khướt,
Thơ thẩn dăm vần ...há dễ vơi...'
Canh bạc trần ai - thương dậu đổ
Ván cờ nhân thế - giận mây trời
Đầu thu nhắp chén hoàng hoa tửu
Mà ngở mình say giởn tuyết rơi...
Duong Lam [Tu lang thang]
[vu lan nhớ MẸ]
Thương mẹ tuổi xuân đã goá chồng
Một mình nuôi nấng cả đàn con
Hạ tàn quanh quẩn bên nương rẫy
Đông lạnh lui cui bếp lửa hồng
Trăng sáng nhà bên vang trẻ gọi
Chuông chiều xóm dưới vọng thu không.
Mẹ ngồi vá áo tay run rẩy
Che lạnh cho con được ấm lòng...
Ấm lòng con trẻ ngày thơ dại
Vui tuổi ngây ngô được bế bồng
Nắng nhạt thu tàn hoa lạc chợ
Mẹ gầy xuân sắc tuổi long đong
Bốn con bụng lép nằm bên vách
Một mái tranh xiêu vẹo giữa đồng
[Ai đỡ đần mẹ ngày mưa gió
Ai dìu thuyền mẹ lúc qua sông...]
Qua sông buổi ấy trời giông bão
Chinh chiến bao năm khói mịt mờ
Đất mẹ đạn cày trơ gốc rạ
Quê nghèo bom xới nát trường xưa
Chim non lìa tổ bay tan tác
Bầy trẻ tha hương lạc bến bờ
Mẹ dắt con về qua xứ ngoại
Nương nhờ cậu mợ những ngày thơ...
Thơ ngây tuổi ấy lòng trong trắng
Dãi nắng dầm sương mẹ gánh gồng
Sáng chợ Hàm Rồng mưa hối hả
Chiều sông Đò Gặp lũ tràn tuông
Củ khoai củ sắn đời lam lũ
Bữa đói bữa no bụng thất thường
Con mẹ nhìn nhau bao trĩu mến
Cuộc đời như cổ tích ...thân thương...
Thương thân mẹ, cánh cò bay lả
Bắt ốc, mò cua, nấu bát canh
Con ốm mẹ lo từng chén thuốc
Mẹ gầy con chỉ biết loanh quanh...
Chớp nguồn mưa biển, em thương chị
Nắng đục trời trong, mẹ nhớ anh
Rồi một ngày nào mưa gió tạnh
Sông hồ bãng lãng dáng mây xanh...
Mây xanh ai kết bằng nhung gấm
Nắng trải ngàn hoa, chị lấy chồng
Tôi cũng mừng vui thay áo mới
Nhìn thằng em nhỏ hát bên song.
Pháo reo, ông chúc câu thơ đẹp
Nhạc trổi, bà vui chén rượu nồng
Tay mẹ ôm chầm thương lấy chị
Mẹ cười, mắt Mẹ quá mênh mông...
Rồi mùa thu ấy con xa mẹ
Chinh chiến bao năm khói mịt mờ
Con về mẹ đã vào cổ tích
Niết bàn cõi Phật tự ngàn xưa...
Mẹ ơi con vẫn luôn thương mẹ
Con vẫn là con của mẹ hoài
Con vẫn là con ngày nhỏ dại
Những ngày phá phách bị đòn roi...
Mẹ ơi con vẫn luôn còn mẹ
Dẫu đã bao năm chẳng trở về
Dẫu đã nghìn trùng xa cách biệt
Con luôn bên mẹ những ngày thơ...
Duong Lam
TRẬN THẾ
Chẳng trách ta chi nỡ trách người ,
Cờ tàn trận thế biết đâu mời.
Thời đi gió lộng mây điên đão,
Vận đến thuyền trôi sóng thuận thời.
Nhân đức hiền từ lòng thanh thản,
Tham tàn quĩ quyệt máu tanh hôi .
Những phường bán nước mua quan lại,
Sống để ô danh , chết để...cười .
Duong Lam
Chẳng trách ta chi nỡ trách người ,
Cờ tàn trận thế biết đâu mời.
Thời đi gió lộng mây điên đão,
Vận đến thuyền trôi sóng thuận thời.
Nhân đức hiền từ lòng thanh thản,
Tham tàn quĩ quyệt máu tanh hôi .
Những phường bán nước mua quan lại,
Sống để ô danh , chết để...cười .
Duong Lam
ĐỨC PHẬT BÁO ÂN CHA MẸ
[thi hóa Duong Lam]
Một thuở xưa Đức Phật
Ngự vườn Xà Kỳ Quất
Với mấy vạn Tỳ Kheo
Và mấy ngàn Bồ Tát
Chư thiên rải hoa ngọc
Dưới đất tận trên trời
Đều cung kính Như Lai
Cầu duyên cùng học đạo
Khi ấy vào buổi sáng
Tôn giả A-nan -đà
Thị giả Đức Thế tôn
Vào thành đi khất thực
Bỗng có hai mẹ con
Ăn xin Bà la Môn
Cũng đi theo thứ lớp
Xin bố thí thức ăn...
Tôn giả để ý rằng
Mỗi khi được món ngon
Con dâng hết phần mẹ
Còn những thứ hư thối
Con dành hết cho con...
A- nan-Đà thấy vậy
Lòng bao xiết vui mừng
Quý hóa thay! những kẻ
Hiếu thảo với song thân...
Lúc đó có ngọai đạo
Tà kiến với Như Lai
Khi nghe lời khen ngợi
Bèn lên tiếng chê bai...
“Thầy của các anh đó
Mới thật là bạc phuc
Mẹ mới sinh bảy ngày
Chết đi để côi cút...”
Tôn giả nín lặng thinh
Khi xong về chỗ Phật
Cầu xin Đức Thế Tôn
Sự hiếu dưỡng mẹ cha
[Pháp Phật dạy thế nào
Xin chỉ cho con biết...]
Đức Phật bảo A-nan
Những điều ông vừa nói
Do tự trong thâm tâm
Hay do người khác hỏi
Tôn giả bèn thuật lại
Lời chê bai khác lạ
Của kẻ ngoại đạo kia
Về mẫu thân của Phật
[Như là một nhục mạ..]
Đức Thế tôn mĩm cười
Từ giữa trán của Người
Phóng ra muôn màu sắc
Qua vô lượng cõi Phật
Với vô lượng hào quang
Qua ức ngàn cõi kiếp... [còn tiếp]
Duong Lam
[...Kỳ sau Đức Phật trả lời A-Nan- Đà]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2013 12:16:06 bởi duonglam >
QUE HUONG VA TINH BAN
Trời mây xanh ngắt cỏi bao la
Thoắt đó mà nay tuổi đã già.
Tóc bạc chưa tròn câu chuyện cũ,
Dặm hồng đã mõi vó câu xa .
Nước non nghĩa nặng lời son sắt ,
Bè bạn tình thâm ý đậm đà .
Rượu một bầu,thơ trăng một túi,
Cùng vui xướng họa để ngâm nga .
2
Cùng vui xướng họa để ngâm nga
Một cỏi trời thơ ta với ta.
Nắng Hạ ngàn năm còn gội thắm ,
Mưa Xuân muôn thuở vẫn chan hòa .
Đất trời vũ trụ đường thong thả ,
Danh lợi trần ai chẳng bận ta ,
Nhắp chén trà xanh câu chuyện cổ,
Ngàn năm âu chẳng có chi là .
3
Ngàn năm âu chẳng có chi là,
Thơ rượu bên trời vỗ nhịp ca.
Aỉ bắc sương khuya còn lãng đãng
Trời nam mây sớm cũng la đà.
Cung vàng cỏ mọc bao năm cũ,
Điện ngọc rêu mờ mấy dặm qua.
Một gánh càn khôn lưng chửa mõi,
Tình thơ lai láng giữa trăng tà.
4
Tình thơ lai láng giữa trăng tà,
Đãi bạn bày cờ thưởng thức hoa.
Mã đội pháo đầu -công chớ thủ,
Xa hoành sĩ ghết - để coi nhà.
Bồ đào Cây Lý bạn ưa thích,
Rượu Đế Gò đen thiệt ý ta.
Bè bạn bao năm rồi gặp lại.
Uống say một bữa để vui mà.
5
Uống say một bữa để vui mà,
Văng vẵng đâu đây tiếng gọi la,
Có phải tên reo ngoài Aỉ bắc,
Hay quân giặc lấn chiếm Trường sa.
“Thất phu hữu trách” lời cha dặn,
“Tổ quốc lâm nguy” mẹ giữ nhà.
Lữa dậy Đằng giang chôn Thát đát,
Ai còn mê mãi khúc cuồng ca ?
6
Ai còn mê mãi khúc cuồng ca ?
Hãy dậy mà đi cứu nước nhà.
Kiếm nữ nhi bêu đầu quĩ dữ,
Gươm anh hùng bạt viá quần ma.
Giang sơn đất Việt ngời tươi sáng,
Tổ quốc trời Nam rạng chói lòa.
Ta kẻ tài hèn thêm trí mọn,
Xin cùng góp sức dẹp can qua.
7
Xin cùng góp sức dẹp can qua,
Một cắc một đồng cũng bỏ ra.
Chẳng ngại thuyền to cùng tiến bước,
Đừng lo sóng dữ cứ xông pha.
Giặc còn đương mạnh nên ham chiến,
Ta lực chưa sung giữ thế hòa.
Chờ lực cân bằng ta quyết đánh,
Địch thôi còn lại những hồn ma.
8
Địch thôi còn lại những hồn ma,
Bỏ thói ngông cuồng hiếp đáp ta.
Địch cậy tàu- h àng -không -mẫu -hạm,
Ta nhờ hỏa -tiển -bắn -tắm -xa.
Biển Đông rực sáng dòng sông lữa,
Gió Bắc vùi thây bọn ác tà,
Bỏ tật nghênh ngang bành với trướng .
Núi sông trở lại cảnh an hòa.
9
Núi sông trở lại cảnh an hòa,
Khắp xóm thôn làng rộn tiếng ca,
Em bé tung tăng bên luống cải.
Bà vui ca hát với nương cà.
Cánh cò lơi lã trong sương sớm,
Đàn nghé thong dong bãi cỏ xa.
Chú mục đồng nghêu ngao sáo thổi,
Vi vu trong gió tiếng nghê à !.
10
Vi vu trong gió tiếng nghé à.!
Cạnh suối bên dòng nước chảy ra,
Sơn nữ mơ màng yên lặng hát,
Bên chàng lãng tử ngắm mây xa.
Thôn làng quê cũ càng xinh đẹp,
Phố xá ngày xuân rực rỡ hoa.
Ông lão ngày vui thêm tuổi thọ,
Chàng trai thương vợ hát ngân nga.
11
Chàng trai thương vợ hát ngân nga,
Mặt biển chiều hôm sóng gợn xa.
Đôi cánh bườm xanh căng gió thổi,
Một vầng mây trắng thoảng bay qua.
Chín chiều ruột thắt thương quê mẹ,
Một tấc lòng son nhớ đất cha .
Lòng thấy QUÊ HƯƠNG bao xiết đẹp,
TRỜI NAM MƯA THUẬN GIÓ CHAN HÒA.
Duong Lam
Trời mây xanh ngắt cỏi bao la
Thoắt đó mà nay tuổi đã già.
Tóc bạc chưa tròn câu chuyện cũ,
Dặm hồng đã mõi vó câu xa .
Nước non nghĩa nặng lời son sắt ,
Bè bạn tình thâm ý đậm đà .
Rượu một bầu,thơ trăng một túi,
Cùng vui xướng họa để ngâm nga .
2
Cùng vui xướng họa để ngâm nga
Một cỏi trời thơ ta với ta.
Nắng Hạ ngàn năm còn gội thắm ,
Mưa Xuân muôn thuở vẫn chan hòa .
Đất trời vũ trụ đường thong thả ,
Danh lợi trần ai chẳng bận ta ,
Nhắp chén trà xanh câu chuyện cổ,
Ngàn năm âu chẳng có chi là .
3
Ngàn năm âu chẳng có chi là,
Thơ rượu bên trời vỗ nhịp ca.
Aỉ bắc sương khuya còn lãng đãng
Trời nam mây sớm cũng la đà.
Cung vàng cỏ mọc bao năm cũ,
Điện ngọc rêu mờ mấy dặm qua.
Một gánh càn khôn lưng chửa mõi,
Tình thơ lai láng giữa trăng tà.
4
Tình thơ lai láng giữa trăng tà,
Đãi bạn bày cờ thưởng thức hoa.
Mã đội pháo đầu -công chớ thủ,
Xa hoành sĩ ghết - để coi nhà.
Bồ đào Cây Lý bạn ưa thích,
Rượu Đế Gò đen thiệt ý ta.
Bè bạn bao năm rồi gặp lại.
Uống say một bữa để vui mà.
5
Uống say một bữa để vui mà,
Văng vẵng đâu đây tiếng gọi la,
Có phải tên reo ngoài Aỉ bắc,
Hay quân giặc lấn chiếm Trường sa.
“Thất phu hữu trách” lời cha dặn,
“Tổ quốc lâm nguy” mẹ giữ nhà.
Lữa dậy Đằng giang chôn Thát đát,
Ai còn mê mãi khúc cuồng ca ?
6
Ai còn mê mãi khúc cuồng ca ?
Hãy dậy mà đi cứu nước nhà.
Kiếm nữ nhi bêu đầu quĩ dữ,
Gươm anh hùng bạt viá quần ma.
Giang sơn đất Việt ngời tươi sáng,
Tổ quốc trời Nam rạng chói lòa.
Ta kẻ tài hèn thêm trí mọn,
Xin cùng góp sức dẹp can qua.
7
Xin cùng góp sức dẹp can qua,
Một cắc một đồng cũng bỏ ra.
Chẳng ngại thuyền to cùng tiến bước,
Đừng lo sóng dữ cứ xông pha.
Giặc còn đương mạnh nên ham chiến,
Ta lực chưa sung giữ thế hòa.
Chờ lực cân bằng ta quyết đánh,
Địch thôi còn lại những hồn ma.
8
Địch thôi còn lại những hồn ma,
Bỏ thói ngông cuồng hiếp đáp ta.
Địch cậy tàu- h àng -không -mẫu -hạm,
Ta nhờ hỏa -tiển -bắn -tắm -xa.
Biển Đông rực sáng dòng sông lữa,
Gió Bắc vùi thây bọn ác tà,
Bỏ tật nghênh ngang bành với trướng .
Núi sông trở lại cảnh an hòa.
9
Núi sông trở lại cảnh an hòa,
Khắp xóm thôn làng rộn tiếng ca,
Em bé tung tăng bên luống cải.
Bà vui ca hát với nương cà.
Cánh cò lơi lã trong sương sớm,
Đàn nghé thong dong bãi cỏ xa.
Chú mục đồng nghêu ngao sáo thổi,
Vi vu trong gió tiếng nghê à !.
10
Vi vu trong gió tiếng nghé à.!
Cạnh suối bên dòng nước chảy ra,
Sơn nữ mơ màng yên lặng hát,
Bên chàng lãng tử ngắm mây xa.
Thôn làng quê cũ càng xinh đẹp,
Phố xá ngày xuân rực rỡ hoa.
Ông lão ngày vui thêm tuổi thọ,
Chàng trai thương vợ hát ngân nga.
11
Chàng trai thương vợ hát ngân nga,
Mặt biển chiều hôm sóng gợn xa.
Đôi cánh bườm xanh căng gió thổi,
Một vầng mây trắng thoảng bay qua.
Chín chiều ruột thắt thương quê mẹ,
Một tấc lòng son nhớ đất cha .
Lòng thấy QUÊ HƯƠNG bao xiết đẹp,
TRỜI NAM MƯA THUẬN GIÓ CHAN HÒA.
Duong Lam
HAI BÀ TRƯNG
Giáp bạc yên vàng giục giã cương,
Cờ bay kiếm bạt dậy sa trường.
Biên thành [1] gót ngọc an bờ cõi,
Nam quốc [2] má hồng định nghiệp vương.
Nợ nước duyên chồng thề một dạ,
Tình em nghĩa chị nguyện chung đường.
Ngàn thu gái Việt còn kiêu hãnh,
Má phấn muôn đời tõa sắc hương
vophubong
Chú thích
[1] Biên thành [thành Long biên địa danh Hà nội bấy giờ.]
[...Ngàn tây nổi áng phong trần , Ầm ầm binh mã xuống gần Long Biên...] [2] Nam quốc đất Lĩnh Nam thời bấy giờ.
[... Kinh kỳ đóng cõi Mê linh, Lĩnh Nam riêng một triều đình nước ta...]
=====================================
Bà Trưng quê ở Châu Phong
Giận người tham bạo thù chồng chẳng quên [3]
Chị em nặng một lời nguyền
Phất cờ nương tử thay quyền tướng quân
Ngàn tây nổi áng phong trần
Ầm ầm binh mã xuống gần Long Biên
Hồng quần nhẹ bước chinh yên
Đuổi ngay Tô Định, dẹp yên biên thành
Kinh kỳ đóng cõi Mê Linh
Lĩnh Nam riêng một triều đình nước ta
Ba thu gánh vác sơn hà
Một là báo phục hai là Bá Vương
Uy danh động tới Bắc Phương
Hán sai Mã Viện lên đường tấn công
Hồ Tây đua sức vẫy vùng
Nữ nhi địch với anh hùng được sao!
Cẩm Khê đến lúc hiểm nghèo
Chị em thất thế cùng liều với sông!
Trước là nghĩa, sau là trung
Kể trong lịch sử anh hùng ai hơn... [Việt nam Quốc sữ diễn ca]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2013 02:40:07 bởi duonglam >
m
The Most Beautiful Christmas Trees in the World
Jingle Bells - Christmas Carol
https://www.youtube.com/watch?v=NJ8U6TEO-qE
Bangkok Christmas tree
Melbourne Christmas tree
Rockefeller Center Christmas tree
National Christmas Tree in Washington, D.C
Idaho resort Christmas tree
Lisbon Christmas tree
Floating Christmas tree in Brazil
Metal and glass Christmas tree
Kuala Lumpur Christmas tree
Christmas tree made of Murano glass
Christmas tree on Monte Ingino, Italy
Cape Town waterfront Christmas tree
[[<bài viết được chỉnh sửa lúc 4 giờ bởi duonglam >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2014 11:18:15 bởi duonglam >
VƯỜN THƠ TÌNH BẠN
Thu về lá rụng khắp nơi nơi ,
Nhung nhớ chi mô dạ rối bời .
Đêm lụn nằm nghe cơn gió thổi ,
Ngày tàn ngồi nhặt cánh thơ rơi.
Tình ai ý gởi chưa tròn ý ?
Nghĩa bạn lời trao chửa vẹn lời .
Một mảnh vườn thơ hoa với mộng,
Nghĩa tình xướng họa để vui chơi…
Tú lang thang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2014 11:48:53 bởi duonglam >
mmm
BẮC BÌNH VƯƠNG NGUYỄN HUỆ
Anh hùng cái thế giữa muôn quân
Hào kiệt uy nghi gấp vạn lần
Ngang dọc sông hồ như dũng sĩ
Tung hoành cung kiếm tựa chinh nhân
Mưu thần một chước tan đồn giặc [1]
Kiếm thế đôi chiêu khiếp quỉ thần
Uy vũ Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ
Sơn hà ai kẻ dám tranh phân...
Duong Lam
Notes:
---------
[1] Mưu thần một chuớc tan đồn giặc...
Ngày 29 tháng 1, Quang Trung dùng các toán quân nhỏ đánh khiêu khích ngoại vi Ngọc Hồi tạo sự căng thẳng cho quân Thanh và gây bất ngờ cho cánh quân đô đốc Long đánh đồn Đống Đa. Mờ sáng 30 tháng 1 (mùng 5 Tết), quân Tây Sơn bắt đầu tấn công từ hướng nam: mở đầu, đội tượng binh (trên 100 voi chiến) đánh tan phản kích của kị binh Hứa Thế Hanh; tiếp sau, bộ binh(gồm 600 quân cảm tử chia làm 20 toán), trang bị đoản đao, ván chắn bằng gỗ quấn rơm ướt che mình, tiến thành hàng ngang áp sát chiến luỹ, tạo điều kiện cho đại quân Quang Trung tiến lên giáp chiến. Quân Thanh chống không nổi, chết và bị thương quá nửa. Đề đốc Hứa Thế Hanh và tả dực Thượng Duy Thăng bị giết.Số tàn quân do tiên phong Trương Triều Long chỉ huy bỏ chạy về Thăng Long, nhưng bị chặn trên đường rút (gần Văn Điển ngày nay) buộc phải chạy theo hướng Đầm Mực. Tại đây, quân của đô đốc Bảo đã phục kích sẵn, tiêu diệt toàn bộ. Ngọc Hồi thất thủ, quân Tây Sơn thừa thắng đánh chiếm đồn Văn Điển và tiến thằng vào Thăng Long . Sầm Nghi Đống thắt cổ tự tư. Quan Tau dai bai...Tan tanh giac mong banh truong cua trieu dai Man Thanh...
-----------------------------------------------------------------------------------
-----------------------------------------------------------------------------------
XUÂN MÃI LÀ XUÂN...
Xuân mãi còn xuân mãi hát ca,
Xuân đâu đây ở khắp muôn nhà…
Xuân bên chén rượu nồng say đắm,
Xuân cạnh nụ hồng thắm trổ hoa.
Xuân đến sáng nay bên nắng sớm,
Xuân về đêm ấy giữa trăng tà...
Xuân em ,xuân bác ,xuân anh chị,
Xuân mãi là xuân của chúng ta.
Xuân mãi là xuân của chúng ta.
Xuân mang tươi khỏe đến muôn nhà.
Xuân em lữa bén ngàn duyên thắm,
Xuân chị hương nồng vạn sắc hoa.
Xuân của đất trời luôn bất tuyệt,
Xuân trong tâm thức lẽ đâu già?
Xuân qua xuân lại rồi xuân đến,
Xuân mãi còn xuân giữa chúng ta…
Duong Lam
NHỔ KHOAN
[họa thơ Lê Đăng Mành...]
Nhìn kỹ mà coi bọn Hán man
Bày mưu 9 đoạn quá tham tàn
Biển người lấn giựt quân ăn cướp
Đất bạn tranh giành lũ ác gian
Miệng nói “đệ huynh” tình hữu hảo…
Gươm đâm “bè bạn “nghĩa sao bàn?
Mặt người dạ thú bao nham hiểm
Dân Việt biết rồi : QUYẾT NHỔ KHOAN...
Dương Lam
a
LỊCH SỬ
Tiệc chửa tàn canh,rượu chớ say
Còn đây ta hẹn khúc quanh nầy…
Quyết thề giữa trận vung tay kiếm
Cùng hẹn bên trời đạn xé mây[1
Đất Tống bao lần thành quách đổ [2]
Trời Nam muôn thủơ rạng kỳ đài
Sân nhà giặc đến toàn dân đánh
Hàm tử [3],Chi Lăng[3]…xác giặc đầy…
Duong Lam
Tiệc chửa tàn canh,rượu chớ say
Còn đây ta hẹn khúc quanh nầy…
Quyết thề giữa trận vung tay kiếm
Cùng hẹn bên trời đạn xé mây[1
Đất Tống bao lần thành quách đổ [2]
Trời Nam muôn thủơ rạng kỳ đài
Sân nhà giặc đến toàn dân đánh
Hàm tử [3],Chi Lăng[3]…xác giặc đầy…
Duong Lam
[voduonghonglam]
[1]
[2]
Lý Thường Kiệt đánh Tống, 1075-1076
Năm 1075, Vương An Thạch cầm quyền chính nhà Tống, tâu với vua Tống là Đại Việt bị Chiêm Thành đánh phá, quân còn sót lại không đầy vạn người, có thể dùng kế chiếm lấy được. Vua Tống sai Thẩm Khởi, và Lưu Di làm tri Quế Châu ngầm dấy binh người Man động, đóng thuyền bè, tập thủy chiến, cấm các châu huyện không được mua bán với Đại Việt.
Vua Lý biết tin, sai ông và Tôn Đản đem hơn 10 vạn binh đi đánh. Quân bộ gồm 60.000 người do các tướng Tôn Đản, Thân Cảnh Phúc[8], Lưu Kỷ, Hoàng Kim Mãn, Vi Thủ An chỉ huy, tổng chỉ huy là Tôn Đản. Bộ binh tập trung ngay ở các châu Quảng Nguyên, Môn (Đông Khê), Quang Lang, Tô Mậu rồi tràn sang đánh các trại Vĩnh Bình, Thái Bình, Hoành Sơn, châu Tây Bình, Lộc Châu. Một cánh quân khác đóng gần biên giới Khâm châu cũng kéo tới đánh các trại Như Hồng, Như Tích và Đề Trạo, "quân ta tới đâu như vào nhà trống không người"[9].
Lý Thường Kiệt chỉ huy 40.000 quân thủy cùng voi chiến đi đường biển từ châu Vĩnh An (Quảng Ninh) đổ bộ lên đánh các châu Khâm, Liêm; Tông Đản vây châu Ung. Ngày 30 tháng 12 năm 1075, quân Nam tiến chiếm thành Khâm Châu, bắt toàn bộ quan quân mà không phải giao chiến một trận nào. Ba ngày sau, 2 tháng 1 năm 1076, Liêm Châu cũng thất thủ[10].
Khi được tin hai châu Khâm, Liêm đã mất, nhà Tống rất hoang mang, lo ngại, các tướng ở địa phương bối rối. Ti kinh lược Quảng Nam tây lộ vội vã xin viện binh: 20.000 quân, 3.000 con ngựa, xin thêm khí giới, đồ dùng và một tháng lương, và xin được điều động các dân khê động, tất cả lấy dọc đường từ Kinh đến Quảng Tây. Để điều khiển quân được mau chóng, ti ấy cũng xin dời đến thành Tượng, gần phía bắc Ung Châu[11].
Trong lúc bối rối, triều đình Tống đối phó rất lúng túng. Vua Tống cách chức Lưu Di và sai Thạch Giám thay coi Quế Châu và làm kinh lược sứ Quảng Tây.
Trên các mặt trận, quân Lý hoàn toàn làm chủ. Lý Thường Kiệt cho đạo quân ở Khâm và Liêm Châu tiến lên phía Bắc. Đạo đổ bộ ở Khâm Châu kéo thẳng lên Ung Châu. Đường thẳng dài chừng 120 cây số, nhưng phải qua dãy núi Thập Vạn. Còn đạo đổ bộ ở Liêm Châu tiến sang phía đông bắc, chiếm lấy Bạch Châu, dường như để chặn quân tiếp viện của Tống từ phía đông tới. Hẹn ngày 18 tháng 1 năm 1076, hai đạo quân sẽ cùng hội lại vây chặt lấy Ung Châu.
Ung Châu là một thành lũy kiên cố, do tướng Tô Giám cùng với 2.800 quân cương quyết cố thủ.
Đô giám Quảng Tây nhà Tống là Trương Thủ Tiết đem quân đến cứu. Lý Thường Kiệt đón đánh ở cửa ải Côn Lôn (nay thuộc thành phố Nam Ninh, khu tự trị Quảng Tây) phá tan được, chém Trương Thủ Tiết tại trận.
Tri Ung Châu là Tô Giám cố thủ không hàng. Quân Đại Việt đánh đến hơn 40 ngày. Sau cùng quân Việt dùng hỏa công, bắn các chất cháy như nhựa thông vào thành, trong thành thiếu nước, không thể chữa được cháy. Cuối cùng quân Nam bắt dân Tống chồng bao đất cao đến hàng trượng để họ trèo lên thành. Ngày thứ 42, thành bị hạ, tướng chỉ huy Tô Giám tự thiêu để khỏi rơi vào tay quân Lý[12]. Người trong thành không chịu hàng, nên bị giết hết hơn 58.000 người, cộng với số người chết ở các châu Khâm, Liêm thì đến hơn 100.000[12], tuy nhiên quân Lý cũng tổn thất đến một vạn người và nhiều voi chiến[11].
Lý Thường Kiệt làm cỏ xong thành Ung, lại lấy đá lấp sông ngăn cứu viện rồi đem quân lên phía Bắc lấy Tân Châu. Viên quan coi Tân Châu, nghe thấy quân Nam kéo gần đến thành, liền bỏ thành chạy trốn[13]. Mục tiêu hoàn thành, Lý Thường Kiệt cho rút quân về.
Lý Thường Kiệt bắt sống người ba châu ấy đem về nước. Nhà Lý cho những người phương bắc đó vào khai phá vùng Hoan - Ái (Thanh - Nghệ).
[3
Trận Hàm Tử - Tây Kết Để phòng thủ mặt phía Nam của thành Thăng Long, quân Nguyên dựng 2 căn cứ liền kề nhau ở hai bờ sông Hồng, một ở Hàm Tử Quan (cửa Hàm Tử - nay ở Khoái Châu, Hưng Yên) và một ở Chương Dương Độ (bến Chương Dương - nay ở Thượng Phúc, thuộc Thường Tín, Hà Nội). Tháng 5, Trần Quang Khải dẫn quân tấn công đồng thời 2 căn cứ này.
Toa Đô và Ô Mã Nhi ở Thanh Hoá, Nghệ An giao chiến với quân Trần do Trần Quang Khải chỉ huy mấy lần đều bị đẩy lui. Lương thực gần cạn, tới mùa hè nóng bức, quân Nguyên không hợp thời tiết, hai tướng bèn bỏ ý định truy tìm vua Trần mà vượt biển ra bắc để hội binh với Thoát Hoan.
Trần Quang Khải thấy quân Nguyên rút ra bắc bèn báo với vua Trần. Vua Trần cùng các tướng nhận định rằng: Quân Nguyên nếu còn mạnh, ắt truy kích vua Trần từ hai mặt nam bắc; nay cánh phía bắc không tới, cánh phía nam rút đi tức là đã mỏi mệt. Nhà Trần xác định đây là thời cơ phản công [41].
Trần Nhân Tông sai Trần Nhật Duật làm chánh tướng, Chiêu Thành Vương[42] và Trần Quốc Toản làm phó tướng đi cùng với Nguyễn Khoái mang 5 vạn quân ra bắc đuổi đánh Toa Đô. Trong quân Trần Nhật Duật có tướng người Trung Quốc của nhà Tống cũ là Triệu Trung theo hàng.
Trần Nhật Duật gặp binh thuyền Toa Đô ở bến Hàm Tử, bèn chia quân ra đánh. Hai bên chống nhau ác liệt. Toa Đô đi đường xa, giao chiến lâu ngày đã mỏi mệt, trông thấy cờ hiệu Tống của Triệu Trung, lo lắng tưởng rằng nhà Tống đã khôi phục sang giúp Đại Việt. Nhóm quân người Hoa trong hàng ngũ quân Trần đều muốn trả thù nên đánh rất hăng.
Trong khi đó quân Trần lại dùng kế ly gián, bắn tên gắn giấy sang bên quân Nguyên, nói rằng chỉ đánh người Thát Đát chứ không đánh người Hoa. Điều đó khiến nhiều tướng sĩ người Hoa trong quân Nguyên không tận lực chiến đấu hoặc trở giáo sang hàng quân Trần. Toa Đô bị thua to. Sau khi thua trận ở Hàm Tử Quan, Toa Đô vẫn không biết rằng Thoát Hoan đã tháo chạy. Cánh quân Toa Đô đóng ở sông Thiên Mạc[12](đoạn sông Hồng ở Hưng Yên) và tìm cách liên lạc với ông. Được ít ngày, Toa Đô biết tin quân Thoát Hoan đã thất bại và rút chạy, bèn lui về Tây Kết (Khoái Châu).Ngày 24 tháng 6 năm 1285, Trần Hưng Đạo trực tiếp chỉ huy quân đánh Toa Đô. Toa Đô và Ô Mã Nhi thua, bỏ thuyền đi đường bộ ra phía biển. Trên đường chạy, Toa Đô bị quân Đại Việt bao vây, sau cùng bị tướng Vũ Hải của nhà Trần chém đầu. Ô Mã Nhi thì chạy thoát về Thanh Hóa. Theo Đại Việt sử ký toàn thư, vua Trần Nhân Tông trông thấy thủ cấp của Toa Đô thì cởi áo ngự phủ lên và nói "người làm tôi phải nên như thế này" rồi sai người khâm niệm tử tế.
Sử liệu dẫn khác nhau về các tướng tham chiến. Có tài liệu cho rằng Trần Nhật Duật cùng Trần Quốc Toản, Nguyễn Khoái và Triệu Trung cùng đánh trận Hàm Tử [41], có tài liệu dẫn rằng chỉ có Trần Nhật Duật và Triệu Trung đánh Hàm Tử, còn Nguyễn Khoái và Trần Quốc Toản đánh trận Tây Kết.[43]
[4
Trận Chi Lăng Tháng 9 năm 1427, Liễu Thăng đi đường Quảng Tây, Mộc Thạnh đi đường Vân Nam sang cứu Vương Thông. Đường Liễu Thăng đi dự tính từ Lạng Sơn, qua Xương Giang để vào Đông Quan. Lê Lợi sai Lê Sát cùng Lê Văn Linh, Lưu Nhân Chú mang 2 vạn quân và 5 voi trận lên ải Chi Lăng đón đánh.
Ngày 8 tháng 10, cánh quân Liễu Thăng tiến vào Việt Nam. Lê Sát đặt phục binh ở Chi Lăng rồi sai tướng giữ ải là Trần Lựu mang quân ra đánh nhử, giả thua, trước tiên bỏ ải Pha Lũy về ải Chi Lăng. Quân Minh hăng hái tiến lên giành ải Pha Lũy, rồi tiến đến Chi Lăng. Ngày 20 tháng 9 (10/10 dương lịch), hai bên lại đụng nhau ở Chi Lăng, Trần Lựu lại thua chạy. Liễu Thăng dẫn quân tiên phong tiến lên trước, Lê Sát và Lưu Nhân Chú đổ ra đánh, chém được Liễu Thăng ở núi Mã Yên cùng hơn 1 vạn quân Minh.
nguon :Wikipedia
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2016 11:47:54 bởi duonglam >
HẬN HOÀNG SA
Chiều mưa nghe gió Hoàng sa lạnh,
Tráng sĩ dừng cương buốt lạnh lòng.
Kiếm gỏ sao khuya tràn hận biển,
Gươm mài núi khuyết ngập hờn sông.
Vua Hùng dựng nước- ngàn son sắt,
Dân Việt chung xây- một chữ đồng, Hẹn Quyết Ngày Mai Thề Lấy Lại,
Tấc vàng tất đất của cha ông…
Duong Lam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2014 12:47:51 bởi duonglam >
Kiểu:
2000-2019 ASPPlayground.NET Forum Commercial Version 3.9
No comments:
Post a Comment